Không quá mạnh như rượu trắng, cũng không quá ngọt như rượu trái cây công nghiệp, rượu táo mèo giữ được cái chất nồng nhẹ đầu lưỡi – ngọt dịu nơi cổ họng – và thơm mộc mạc như sương sớm trên lá rừng. Nó là loại rượu khiến người ta nhớ lâu, uống một lần rồi cứ muốn rót thêm một chén – không vì men cay, mà vì hương rừng vẫn còn đọng lại.

Tây Bắc – cái nôi của trái táo mèo rừng huyền thoại
Ở độ cao trên 1.200m so với mực nước biển, những vùng núi như Yên Bái, Lào Cai, Sơn La là nơi sinh trưởng tự nhiên của loài cây táo mèo (hay còn gọi là sơn tra). Cây không được chăm bón cầu kỳ, cứ thế lớn lên giữa gió lạnh và nắng gắt, giữa sương mù và đá sỏi – như chính con người nơi đây: mộc mạc, kiên cường.
Vào khoảng tháng 9, tháng 10, từng trái táo mèo chuyển từ xanh sang hồng ửng, rồi đỏ thẫm, căng mọng. Người dân vùng cao sẽ gùi theo từng sọt tre, men theo những sườn núi cheo leo để hái quả. Mỗi trái táo mèo hái bằng tay – không giập, không rụng – chính là sự nâng niu tinh tế của con người dành cho thiên nhiên.
Những quả táo được lựa chọn kỹ càng, ngâm, ủ theo công thức truyền thống – kết hợp cùng công nghệ kiểm soát nhiệt độ và lên men đặc biệt của AVIA – để cho ra đời dòng Rượu Táo Mèo Gà Trống An Nam: nguyên chất, đậm vị, và đậm tình Tây Bắc.
Một chén rượu – Một khung trời Tây Bắc mở ra
Tinh thần Rượu Gà Trống An Nam – nâng tầm rượu bản địa
Không giống với các dòng rượu táo mèo bán trôi nổi trên thị trường, Rượu Táo Mèo Gà Trống An Nam được sản xuất trên dây chuyền hiện đại khép kín tại nhà máy AVIA, với công nghệ chưng cất tự động, lên men bằng men đặc biệt riêng, kiểm soát tiêu chuẩn nghiêm ngặt từ nguyên liệu đến đóng chai.
Mỗi giọt rượu đều được ngâm ủ đủ thời gian, đảm bảo vị êm – hương sâu – màu trong – hậu lâu. Thiết kế bao bì sang trọng, đậm chất Đông Dương, khiến rượu táo mèo không chỉ là thức uống gia đình mà còn trở thành món quà biếu Tết, tặng đối tác, bạn bè, như một lời mời gọi khám phá hương rừng đất Việt.
Rượu Táo Mèo Gà Trống An Nam không chỉ là kết quả của sự kết hợp giữa nguyên liệu bản địa quý giá và kỹ thuật hiện đại, mà còn là một bản hoà ca giữa thiên nhiên, con người và văn hoá. Đó là rượu để nhớ về rừng, để nhắc mình sống chậm lại, sâu hơn – để thấy một Tây Bắc không chỉ có trong chuyến đi, mà còn đọng lại trong từng giọt men đầy thơ.